\"Từng bao dung chở che họ khi khổ đau
Ngoảnh mặt đi cũng quên một hồi
Cuộc đời này thật lạnh lùng quá nhẫn tâm
Bao người bên ta nay rời xa
Giờ nghịch cảnh nên không ai ở bên
Cuộc sống lâu nay luôn chật vật chẳng dễ dàng
Hơi đâu động lòng vì những thứ
Không liên quan đời họ chuyện thế nhân cơ hàn
Hỡi trăng sáng trăng chớ ngủ nữa
Bỏ ta bơ vơ đắng cay rượu nồng
Ai chung chăn gối nay cũng bước đi
Để đây ngậm ngùi bao day dứt đêm dài
Này hỡi ánh trăng trên trời cao
Có cô đơn thì cũng cô đơn cùng ta
Gian nguy hôm nay phải tự dấn thân
Gian dối lọc lừa năm xưa cũng bằng không\"